Chúng tôi mua vé cho một hành trình gần 2 tiếng
Về du lịch Hà Lan và tươi cười chụp ảnh cùng các du khách. Cùng lúc đó. Có thể là một người nức danh. Mọi người đứng quanh hồi hộp. Phiên chợ mở cửa lúc 10g sáng thứ 6 hàng tuần. Chỉ mập mờ ánh nến hoặc ánh điện vàng nhạt. Với giá 14 euro. Gia đình chị đã có quốc tịch Hà Lan và chuyển về Amsterdam sinh sống. Người ta cân pho-mat ở trong mỗi kho chứa. Kẻ mua người bán đi quanh các quầy bày pho-mat xếp thành từng hàng.
Chồng chị. Đóng sâu trong lòng đất. Tỉ dụ như cấm chửi tục. Các cấu trúc nhà bằng gỗ trước kia đều bị cấm. Các cô gái này thường trẻ. Còn lại tuốt các ngôi nhà khác đều phải xây bằng gạch. Hình ảnh chợ pho-mat chỉ còn tồn tại ở những vùng nông thôn bóng gió
Nhà cửa ở đây được tính giá trị bằng chiều rộng hướng ra kênh. Nhưng trước đó. Tổ quốc Hà Lan vẫn luôn là một bí ẩn tuyệt diệu. Bạn sẽ nhìn thấy rất nhiều ngôi nhà nghiêng được chống bằng những thân cây lớn. Nhưng do mực nước chao đảo. Ngồi trên những con thuyền dọc theo kênh lớn.
Bởi hết thảy nhà cửa hai ven bờ kênh cùng hơn 1. Cũng là người gốc Ấn. Người ta có thể kiểm tra được màu sắc. Với tôi. Đóng xuống bùn đất. Từng đoàn phu khuân vác mang pho-mat từ kho ra xe tải đang đợi sẵn ở bên ngoài. Trên chiếc du thuyền mang tên Prinsengracht. Họ sẽ bắt tay thật chặt và ôm vai nhau.
Lần lượt vỗ vào tay nhau và hét to mức giá. Áo quần phơi phất phới trên các cây sào. Nếu chưa đồng ý
Không phải để trang trí mà là để người dân kéo hàng hóa hoặc vật dụng qua cửa sổ. Những năm trước hết khi xây dựng thành thị.
Gặp gỡ nhiều người hơn. Thắt khăn ở cổ (giống như quảng cáo Cô Gái Hà Lan) để giới thiệu sản phẩm tại chợ.
Đánh nhau. 300 cây cầu đều được thắp đèn sáng tinh quái. Cả thành thị có khoảng 2.
Bóp vụn trên đầu ngón tay. Đèn bên trong thuyền đều tắt. Những thương gia và viên chức giám sát chất lượng đi quanh soát màu sắc và chất lượng của những miếng pho-mat. Im ắng như thể đang xem một màn trình diễn đường phố. Xinh đẹp và rất thân thiện. Người ta cốt tử giao dịch trong các nhà xưởng lớn. Các ngôi nhà cổ được đặt trên khoảng 5 triệu chiếc cọc bằng gỗ thông dài 10 – 20m.
Người bán và người mua thường đứng giữa một đám đông. Cuộc sống người dân ở Amsterdam được trình bày: “Cư dân sống như những con quạ trên các ngọn cây”
Và các siêu thị. Ngửi mùi hoặc đưa lên đầu lưỡi nếm. Anh Mashresh.
Theo truyền thống. Một tiếng chuông báo hiệu phiên chợ bắt đầu rung lên. Các cây gỗ mục dần khiến cho nhiều ngôi nhà bị nghiêng hoặc đổ. Hay thung dung ngồi trên ghế đọc sách trên khoang thuyền.
Mùi vị. Cô gái phomat Ngày nay. Bởi mọi người cùng hướng ra ngoài cửa sổ. Hành trình khám phá giang san Hà Lan của chúng tôi như một cuốn sách xăm mới chỉ được lật giở chương đầu. Nguyên liệu gạch đá được xây dựng trên nền đất mềm và lún khiến cho các ngôi nhà dần bị lún sâu xuống. Tiếng chuông thường là do một vị khách do hội đồng địa phương mời đến điều khiển.
Họ bán cả tạp chí giới thiệu về pho-mat. Điều đặc biệt là tuốt đều được gắn thêm một cái móc lớn trên mái hiên nóc nhà. Bởi Hà Lan muốn gìn giữ hình ảnh chợ Alkmaar không chỉ là nơi bán mua mà còn là điểm đến du lịch văn hóa hấp dẫn.
Cả thành phố có hơn 1
Để bảo đảm không gây ô nhiễm cho thành thị Chợ pho-mát lâu đời nhất thế giới Alkmaar là khu chợ buôn bán pho-mát nổi tiếng của Hà Lan. Và dùng một chiếc thìa đặc biệt lấy một miếng nhỏ bên trong.
Bởi mỗi tuần chỉ có một buổi chợ như thế này. Trội nhất trong chợ là các cô gái pho-mat (cheesemaid). Rà soát màu sắc và chất lượng của từng miếng. Hiện làm giảng sư ngành thủy lợi tại ĐH Kỹ thuật Delft. Từng đoàn xe tải chở những khối pho-mát tròn trịa màu vàng tươi từ các xưởng lớn đến chợ. Người ta nghĩ ra cách dùng những cọc chống bằng gỗ. Mỗi chuyến. Anh kể cho chúng tôi nghe về những kênh rạch dọc ngang của Amsterdam.
Xe đạp là công cụ đi lại phổ biến tại Hà Lan Bạn có thể khóa xe đạp ở bất cứ đâu trong thị thành mà không mất phí Guốc gỗ là một đặc trưng chỉ thấy ở Hà Lan Theo Duyên Dáng Việt Nam – Bài và ảnh: Quỳnh Mai.
Cha ông chị là người gốc Ấn Độ được đưa sang thực dân địa Suriname của Hà Lan làm mướn hiền từ thế kỷ 17. Ngành công nghiệp sản xuất và chế biến bơ sữa pho-mat của Hà Lan đã được công nghiệp hóa
Và đóng dấu chất lượng lên mỗi miếng. Hay khu chợ buôn bán phomat lâu đời nhất thế giới. Dễ hiểu bởi nhà cửa ở Amsterdam khá hẹp. Nên những người khuân vác đều có một nghề chính nào đó khác. 5kg là điều không hề đơn giản. Hà Lan là xứ sở hoa tulip Ngôi nhà “say” bên sóng nước Chị Ashna đón chúng tôi ở nhà ga Amsterdam. Chợ pho-mat Alkmaar mang tính chất biểu tượng nhiều hơn là một nơi buôn bán sản phẩm ngành sữa đích thực.
Từ đó quy định xây dựng chặt chẽ hơn rất nhiều. Ăn nhiều món ngon thú nhận hơn. Những phu khuân vác phomat là một biểu trưng đẹp của khu chợ Đúng 10g sáng. Và cho đến Ngày nay.
Tổng chiều dài là 75km. Và nhắc chúng tôi “nhất định phải đi thuyền. Đó là một đám cháy lớn vào năm 1452 quét qua và phá hủy ¾ tỉnh thành. Đặc biệt là kiểu mái nhà đầu hồi.
Mỗi khối khoảng 13. Độ béo và độ ấm của pho-mat
Ngắm những ngôi nhà ngà say của Amsterdam”. Hay một đại sứ nước ngoài. Cứ như vậy cho đến khi hai bên thỏa thuận được mức giá hợp lý.
Mỗi chuyến du hành trên kênh rạch Amsterdam trị giá 10 euro Người ta thường trình bày những ngôi nhà cổ san sát ven hai bờ kênh Amsterdam giống như những thủy thủ ngà say vào mỗi tối thứ 7.
Cho nên. Và ghé thăm nhiều vùng đất hơn nữa để đi hết chiều dài cuốn sách hấp dẫn này. Ngắm nhà cửa hai bên với lối kiến trúc không nơi đâu có. Là từ dùng để biểu đạt những cô gái mặc váy dài xanh. Uống rượu. Có câu chuyện mà đến cả học trò trung học cũng thuộc nằm lòng. Hai người phu đứng ở hai đầu gồng gánh (nặng 25kg) và vác trên vai 8 khối pho-mat lớn.
Nhiều ngôi nhà tồn tại trong tình trạng như vậy hàng thế kỷ. 300 cây cầu. Bắc qua 165 kênh rạch lớn nhỏ. Bởi từ năm 1960. Tuy nhiên. Và người ta đặt khoảng 30
Chứ không phải chiều sâu. Những ngôi nhà này đều được cung cấp điện. Đi dọc theo các bờ kênh. Nhưng đôi khi người ta cũng quên mất những đặc sản thú khác của giang san này là những ngôi nhà “ngà ngà say” bên sóng nước Amsterdam.
Và hệ thống lọc nước thải đầy đủ. Hoặc những khu du lịch nhằm phục vụ du khách. Một vận cổ vũ thể thao. Mỗi năm có hàng ngàn du khách đến Alkmaar. Theo thời gian. Khi phiên chợ bắt đầu. Bằng cách này. Người ta đã phải chuẩn bị rất nhiều việc từ sáng sớm. Họ nối vỗ vào tay và nói lại mức giá mình có thể ưng.
Có nhiều ngôi nhà quá nhỏ. Bạn có thể thấy người ta trồng hoa trên mái nhà. Vừa tài xế trên con đường rộng thênh thang hai bên ào ạt sóng biển
Amsterdam vào đêm đẹp nhãi ranh hơn nhiều so với ban ngày. Khiến cho việc mang những đồ cồng kềnh lên cao là điều không thể. Hoặc dựa vào những ngôi nhà khác. Điều thích thú nhất của phiên chợ là cách trả giá pho-mat. Vì thiếu đất ở. Được phục vụ một ly vang đỏ và ánh nến lóng lánh. Là điều thú vị có ý nghĩa nhất trong hành trình ở Amsterdam.
Nhưng hiện giờ. Thường mang tính trình diễn nhiều hơn nghề kiếm sống đích thực. Gõ gõ lên vỏ ngoài. Triệu ánh đèn tinh ranh trên các cây cầu như triệu con đom đóm tỏa sáng trong đêm. Hút thuốc. Sau mỗi lần ngã giá. Nước. Cầu thang dốc và xoắn ốc. Người ta rà soát bằng cách xem màu sắc. Chỉ vừa bằng một cửa ra vào.
Chị Ashna dẫn chúng tôi đi thăm hai ngôi nhà gỗ cổ độc nhất còn được bảo tàng tại Amsterdam. Ngày nay khuân vác phomat là một nghề rất có tên tuổi. 400 ngôi nhà trên sông như thế này. Để có dịp tham gia phiên chợ buôn bán pho-mát cổ nhất và lớn nhất thế giới (từ năm 1365).
Kiến trúc nhà ở đây vẫn mang những nét riêng mà khó có thể tìm thấy ở bất kỳ đâu trên thế giới. 000 kg (khoảng 700-1000 khối) pho-mát thành từng hàng dài từ 7g sáng dưới sự theo dõi của người giám sát khu chợ.
No comments:
Post a Comment